0 k thích
trong Hỏi đáp Ngữ Văn lớp 6 bởi (32.0k điểm)

lập dàn ý bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em lớp 6

a- Mở bài

Có người nói thời gian đẹp nhất của một ngày không phải là lúc bắt đầu mà khi ngắm nhìn nó kết thúc. Còn gì tuyệt vời hơn khi kết thúc cuộc sống thường ngày một cách trọn vẹn: ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống trên biển?

b- Thân bài

Một buổi chiều đầy gió lộng trên biển. Không phải ngọn gió mát lành của buổi sớm, buổi chiều trên bãi cát thật thơ mộng với ngọn gió dịu nhẹ, nhẹ nhàng vuốt ve lên mái tóc người rảo bước. Có người thích hình ảnh mặt trời buổi sớm- rất tươi sáng và tràn đầy sức sống hay buổi trưa- thật chói chang và mạnh mẽ, … nhiệt huyết. Tôi lại thích mặt trời ngay lúc này- hoàng hôn. Mặt trời đã cháy và tỏa sáng hết mình và giờ đây là những tia sáng vàng nhạt, chuyển dần sang màu cam, đỏ. Màu của sự lặng yên, thanh bình lan tỏa khắp không gian: trên những bờ cát nhuốm cam trải dài tít tắp, phản chiếu từ những con sóng vẫn chưa thôi tinh nghịch đuổi nhau từ tận chân trời. Bầu trời và mặt biển giờ đây chỉ là một: những đám mây trôi lững thững cuối ngày, những cánh chim vội vã về tổ và mặt trời là điểm giao nhau duy nhất ở đường chân trời. Cảnh không buồn, nó cho ta cảm giác yên bình, không cần bon chen, không cần vội vã vì mình đã làm hết mình cho một ngày. Hoàng hôn chính là món quà tuyệt vời nhất mà biển dành tặng ta.

Biển rất giỏi trong việc đoán biết tâm trạng con người và đồng điệu cùng với những dòng cảm xúc ấy. Những sóng vẫn không thôi nô đùa cuối ngày, cùng nhau hát ta nghe khúc ca về những câu chuyện, những con người phương xa- những người, những nơi ta chưa từng biết đến nhưng vẫn rất phấn khích. Trên bãi cát giờ đây là những chiếc ống kính mong bắt trọn những khoảnh khắc diệu kì, những cặp đôi cùng nhau bước đi để và khúc tình ca của biển, và những người như tôi: chỉ đơn giản là ngắm nhìn và lắng nghe… Phía xa, những đoàn thuyền đang chuẩn bị ra khơi. Những lời chúc vợ nhắn gửi chồng, những “câu hát căng buồm với gió khơi” mong một hành trình suôn sẻ; những đứa bé lúi húi nhặt tìm vỏ ốc bị trôi dạt vào bờ, thỉnh thoảng đưa lên tai để lắng nghe, … càng làm cho cảnh biển thêm thanh bình biết mấy!

Mặt trời cứ lặng lẽ xuống sau những bước chân, những lời chúc lên đường và sau ánh mắt chiêm ngưỡng của tôi. “Sóng đã cài then, đêm sập cửa”, bóng tối bắt đầu bao phủ không gian. Và mặt biển rất nhanh chóng cởi bỏ màu vàng cam bình yên để khoác cho mình bộ áo mới: màu xanh than huyền bí cùng lấm chấm những ánh sao lấp lánh. Xa xa, những ngọn đèn hải đăng đã thắp, những chiếc thuyền mang ánh sáng lênh đênh để thắp lên hi vọng và ước mơ trong lòng biển đang dần tối. Gió bắt lành lạnh. Biển vẫn ngân vang những khúc ca bất diệt của mình. Tôi nghe đó là những bài ca về cuộc sống cũng có thể là về tình yêu, về niềm tin, về con người hay chính về chính nó chẳng hạn!

c- kết bài

Đến với biển vào thời khắc hoàng hôn, một lần hay nhiều lần vẫn không thể thôi bị cuốn hút và nhung nhớ. Vẻ đẹp thanh bình của mẹ biển cả không thể so sánh với nơi núi non hùng vĩ hay thị thành nhộn 

nhịp được. Đến với vùng biển, ngắm nhìn một khoảnh khắc hoàng hôn, chắc chắn bạn sẽ không phải hối tiếc đâu!

3 Trả lời

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

 

Tôi sống ở một làng chài ven biển đã sớm quen với cái nắng, cái gió của biển cả. Biển đã từ lâu gắn bó trong tâm trí của những người dân quê tôi. Ngắm nhìn cảnh biển lúc hoàng hôn để lại trong tôi những ấn tượng thật sâu sắc, khó phai.

b- Thân bài

Đó là một buổi chiều muộn, tôi dạo chơi trên bãi cát trắng ngắm nhìn sự luân chuyển của thời gian. Lúc này trời không còn nắng gắt nữa mà dần dịu đi. Ông mặt trời từ từ đi xuống làm đỏ rực cả một vùng trời phía Tây và tỏa những tia nắng yếu ớt cuối cùng của ngày xuống mặt biển. Dường như cả mặt biển đang nhuốm một màu đỏ hồng trông càng lung linh huyền ảo. Đứng trên bãi cát, ngước mắt ra xa tôi thấy không gian mênh mông, mặt nước nối với bầu trời chạy dài tít tắp. Hoàng hôn cũng là lúc thủy triều lên cao. Từng đợt sóng cứ cuồn cuộn nối đuôi nhau xô vào bờ như những đứa trẻ đang nô nghịch. Mỗi lớp sóng xô vào bờ để lại trên cát trắng những vỏ ốc, vỏ sò. Biển lúc này đã vắng người, không còn sự đông vui nhộn nhịp. Chỉ còn lác đác những người đang lặng ngắm đắm chìm trong cảnh biển khi hoàng hôn. Những rặng dừa xanh đung đưa trong gió chiều như tấu lên bản nhạc du dương trầm bổng. Đây cũng là lúc những người dân chài quê tôi chuẩn bị ra khơi bắt đầu cho một ngày làm việc mới. Tiếng nói, tiếng cười rôm rả làm xao động cả một vùng trời. Những tàu dừa như những cánh tay đang vẫy chào chúc những người ngư dân ra khơi được thuận buồm xuôi gió, thu được thật nhiều sản vật của biển khơi. Tiếng diều vi vu của lũ trẻ chúng tôi như gửi gắm bao ước mơ, hi vọng lên trời cao. Đi dạo trên bãi biển ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống, tôi thấy thiên nhiên thật sự kì diệu. Mỗi khoảnh khắc đều để lại cho con người những ấn tượng riêng và hoàng hôn cũng vậy. Đây là thời điểm cuối ngày để con người có những phút giây được thư giãn cùng đắm chìm với cảnh sắc của biển cả. Người ta nói buổi chiều là thời điểm lòng người dễ buồn, nhưng khi được trải lòng với biển khơi tôi thấy tâm hồn mình thật thoải mái. Về với biển như tìm về với sự bình yên, không còn những tấp nập, ồn ào của cuộc sống xô bồ.

Mặt trời cứ lặng lẽ xuống dần rồi mất hẳn. Mặt biển không còn khoác tấm áo màu đỏ hồng mà thay vào đó là màu đen huyền diệu được đính những vì sao lấp lánh của bầu trời. Hoàng hôn đã thực sự biến mất để nhường chỗ cho bóng tối. Xa xa những ngọn hải đăng đã được thắp lên để soi đường cho những người dân chài. Tôi tạm biệt biển khơi để trở về nhà và hẹn gặp lại biển vào những ngày sau.

c- kết bài

Tôi thấy thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này, được gắn bó với biển cả. Bức tranh cảnh biển lúc hoàng hôn thật đẹp mãi là hồi ức đẹp về quê hương. Sau này, khi đã khôn lớn, được đi thăm và trải nghiệm những cảnh đẹp trên mọi miền đất nước nhưng tôi sẽ chẳng thể nào quên được biển cả quê hương.

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.

b- Thân bài

Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.

Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.

c- kết bài

Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Khi mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố Hạ Long đượm một màu vàng óng.

b- Thân bài

Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn, thênh thang. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già rễ, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà.

Những chiếc xe buýt vẫn từ tốn, chậm chạp đưa đón các cô chú công nhân than. Trên xe, qua cửa sổ, nhìn các cô chú công nhân, ai cũng như ai, mặt lấm bụi than nhưng vẫn tươi cười rạng rỡ. Vài chiếc xe máy vội vàng lách đi giữa dòng xe cộ. Các chị nữ sinh thướt tha trong tà áo dài trên những chiếc xe mi ni thong thả, đủng đỉnh như đi dạo. Bóng các bà các mẹ từ các ngõ chợ khệ nệ xách những làn đựng thức ăn vội vã về chuẩn bị bữa ăn cơm chiều. Một vài cậu học trò mải chơi la cà vẫn chụm đầu bên những hàng truyện, hàng đồ chơi. Từ mấy quán bia bên những cây phượng cổ thụ, gió lồng lộng tỏa đi khắp nơi mùi mực nướng thơm phức. Khách hàng, khách du lịch đi ngang qua không thể không dừng chân thưởng thức mực và bia Hạ Long đặc biệt - đặc sản của Quảng Ninh. Những quán giải khát, nước mía thơm mát, bổ dưỡng sau ngày lao động mệt mỏi cũng không kém phần.

Hai chiếc xe tưới nước khổng lồ chạy dọc hai bên đường quốc lộ xả nước để rửa đường và tưới cây bên vỉa hè. Con đường được giội rửa như khoác tấm áo mới bóng loáng. Trên vỉa hè, những cây si già không còn trầm tư với màu xanh mờ của bụi nữa mà trở nên xanh rì, tươi tắn và khỏe khoắn. Mọi người đi dạo phố dường như đông hẳn lên.

Nắng đã tắt hẳn. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Lúc này, đường phố đã bắt đầu lên đèn. Thành phố chuyến mình sang những hoạt động mới của một buổi tối.

c- kết bài

Một ngày lao động sôi nổi của thành phố Hạ Long quê hương em kết thúc như vậy đấy. Trật tự, văn minh là lối sống của con người quê em.

...