lập dàn ý bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em lớp 6
a- Mở bài
Có người nói thời gian đẹp nhất của một ngày không phải là lúc bắt đầu mà khi ngắm nhìn nó kết thúc. Còn gì tuyệt vời hơn khi kết thúc cuộc sống thường ngày một cách trọn vẹn: ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống trên biển?
b- Thân bài
Một buổi chiều đầy gió lộng trên biển. Không phải ngọn gió mát lành của buổi sớm, buổi chiều trên bãi cát thật thơ mộng với ngọn gió dịu nhẹ, nhẹ nhàng vuốt ve lên mái tóc người rảo bước. Có người thích hình ảnh mặt trời buổi sớm- rất tươi sáng và tràn đầy sức sống hay buổi trưa- thật chói chang và mạnh mẽ, … nhiệt huyết. Tôi lại thích mặt trời ngay lúc này- hoàng hôn. Mặt trời đã cháy và tỏa sáng hết mình và giờ đây là những tia sáng vàng nhạt, chuyển dần sang màu cam, đỏ. Màu của sự lặng yên, thanh bình lan tỏa khắp không gian: trên những bờ cát nhuốm cam trải dài tít tắp, phản chiếu từ những con sóng vẫn chưa thôi tinh nghịch đuổi nhau từ tận chân trời. Bầu trời và mặt biển giờ đây chỉ là một: những đám mây trôi lững thững cuối ngày, những cánh chim vội vã về tổ và mặt trời là điểm giao nhau duy nhất ở đường chân trời. Cảnh không buồn, nó cho ta cảm giác yên bình, không cần bon chen, không cần vội vã vì mình đã làm hết mình cho một ngày. Hoàng hôn chính là món quà tuyệt vời nhất mà biển dành tặng ta.
Biển rất giỏi trong việc đoán biết tâm trạng con người và đồng điệu cùng với những dòng cảm xúc ấy. Những sóng vẫn không thôi nô đùa cuối ngày, cùng nhau hát ta nghe khúc ca về những câu chuyện, những con người phương xa- những người, những nơi ta chưa từng biết đến nhưng vẫn rất phấn khích. Trên bãi cát giờ đây là những chiếc ống kính mong bắt trọn những khoảnh khắc diệu kì, những cặp đôi cùng nhau bước đi để và khúc tình ca của biển, và những người như tôi: chỉ đơn giản là ngắm nhìn và lắng nghe… Phía xa, những đoàn thuyền đang chuẩn bị ra khơi. Những lời chúc vợ nhắn gửi chồng, những “câu hát căng buồm với gió khơi” mong một hành trình suôn sẻ; những đứa bé lúi húi nhặt tìm vỏ ốc bị trôi dạt vào bờ, thỉnh thoảng đưa lên tai để lắng nghe, … càng làm cho cảnh biển thêm thanh bình biết mấy!
Mặt trời cứ lặng lẽ xuống sau những bước chân, những lời chúc lên đường và sau ánh mắt chiêm ngưỡng của tôi. “Sóng đã cài then, đêm sập cửa”, bóng tối bắt đầu bao phủ không gian. Và mặt biển rất nhanh chóng cởi bỏ màu vàng cam bình yên để khoác cho mình bộ áo mới: màu xanh than huyền bí cùng lấm chấm những ánh sao lấp lánh. Xa xa, những ngọn đèn hải đăng đã thắp, những chiếc thuyền mang ánh sáng lênh đênh để thắp lên hi vọng và ước mơ trong lòng biển đang dần tối. Gió bắt lành lạnh. Biển vẫn ngân vang những khúc ca bất diệt của mình. Tôi nghe đó là những bài ca về cuộc sống cũng có thể là về tình yêu, về niềm tin, về con người hay chính về chính nó chẳng hạn!
c- kết bài
Đến với biển vào thời khắc hoàng hôn, một lần hay nhiều lần vẫn không thể thôi bị cuốn hút và nhung nhớ. Vẻ đẹp thanh bình của mẹ biển cả không thể so sánh với nơi núi non hùng vĩ hay thị thành nhộn
nhịp được. Đến với vùng biển, ngắm nhìn một khoảnh khắc hoàng hôn, chắc chắn bạn sẽ không phải hối tiếc đâu!