I. Mở bài
Ở họ cả một biễn “chữ” trong mình, thử hỏi đến cái nếu không có thầy, chúng ta khó có cơ hội trau dồi, tiến bộ mọi mặt để lớn lên “thành người” và “thành tài”, thế giới ngập tràn trong u tối của đánh nhau, cướp bóc, tối tăm về kiến thức khó tiến được đến với nhân loại, có thể chắc chắn rằng nếu như có kiến thức, khả năng sáng tạo chúng ta sẽ không bị giới hạn dễ dàng có được thành công.
2. Thân bài
Có thể nói với những người điển hình giàu lên, cũng như không cần đi học đại học, không phải họ đều không có người thầy trong trường dạy họ, họ vẫn nhớ ơn đến những người đã giúp đỡ họ những chuyên gia thực tế trong lĩnh vực đam mê của họ để họ học hỏi, không thì chắc sẽ chẳng có ngày này.
Không hiếm những học trò, sau này thành danh phương trưởng, vẫn có nét “hao hao” giống thầy về cử chỉ, cách nói, vốn tri thức… Trong tương lai, sẽ là tiền đề bước vào đời lập thân, lập chí, phải quyết tâm học hỏi, bồi dưỡng từ những người thầy người cô hơn nữa. Học thêm, học mãi, học nữa, mỗi chặng đường của ta đều gắn với những người thầy, vậy hãy trân trọng họ để ta có thể lĩnh hội được nhiều hơn, và bày tỏ truyền thống của dân tộc ta.
3. Kết bài
Tóm lại, Ông cha ta đã nêu lên rõ về vị trí người thầy là vô cùng quan trọng, đúng đắn trong câu tục ngữ kia, và tầm quan trọng của kiến thức với cuộc đời của mỗi người để phấn đấu và cố gắng nhiều hơn nữa. Đồng thời lời nhắc nhở ta rằng dù ngày hôm nay, dẫu đã trưởng thành khôn lớn, dù có cất cánh bay đến các phương trời, trở thành người tài hay chưa hãy luôn biết nhớ ơn những người thầy đã từng dạy dỗ, dìu dắt ta nên người.