0 k thích
trong Hỏi đáp Ngữ Văn lớp 8 bởi (32.0k điểm)

Lập dàn ý giải thích câu có thực mới vực được đạo lớp 8 xin một vài dàn ý ngắn gọn hay

a- Mở bài

Cha ông ta có câu "có thực với vực được đạo" - ai cũng hiểu nôm na đó là phải ấm cái bụng mới có thể học tốt được, tuy nhiên đó là trước đây khi dân ta còn đói còn nghèo, điều kiện ăn học tối thiểu còn khó khăn, khi đó để đi học được đã là một nỗ lực rất lớn. Mục tiêu khi đó cũng chỉ là xoá mù chữ.

Tuy nhiên, bây giờ có lẽ người ta chỉ nhắc đến những sự việc đó như một câu chuyện vui để nhớ đến một thời khó khăn của nhân dân ta. Với yêu cầu của tình hình hiện nay, trong hoàn cảnh cạnh tranh quyết liệt giữa các quốc gia về nhiều mặt thì câu nói trên có lẽ nên được hiểu rộng hơn.

 

b- Thân bài

"Thực" ở đây không còn là những điều kiện vật chất tối thiểu nữa, thực ở đây nên được hiểu mở rộng thành đó là sự đầu tư xứng đáng, đúng cách về điều kiện vật chất - và "vực đạo" nên trở thành việc đưa công việc chuyên môn lên đến đỉnh cao, tạo ra sự đột phá ......

Trong mọi công việc, mọi lĩnh vực của thế giới hiện đại để thành công điều cần được đầu tư, hay muốn nói đến đây đó là "tiền". Tuy nhiên trong điều kiện khó khăn hiện nay của đất nước ta, không thể đòi hỏi chúng ta có thể đầu tư dàn trải vào tất cả các lĩnh vực của đời sống. Muốn có hiệu quả với chi phí tối thiểu không gì bằng đầu tư "từ gốc" đầu tư có kế hoạch, có trọng tâm trọng điểm.

Việc đầu tư vào đâu, đầu tư như thế nào là một bài toán thực sự hóc búa cho những nhà quản lý đất nước, tình trạng đầu tư tràn lan, đầu tư không hiệu quả dẫn đến sự lãng phí.

Sau vụ việc đại biểu quốc hội Châu Thị Thu Nga bị cơ quan cảnh sát điều tra khởi tố chúng ta lại có thể thấy thực trạng này được phơi bày rõ rệt hơn.

Hệ quả một thời gian dài tăng trưởng nóng trong lĩnh vực đầu tư kinh doanh bất động sản đó là lượng tồn kho và các dự án bất động sản còn dở dang đang còn quá nhiều trong khi đó khả năng mua và tiếp cận với nguồn vốn từ gói hỗ trợ 30.000 tỷ của nhà nước còn đang rất khó khăn trong khi đó số người đang "chết chìm" với khối tín dụng đen với mục đích đầu cơ trục lợi cá nhân còn rất nhiều và phải ngậm bồ hòn làm ngọt.

c- Kết bài

Đây là bài học đáng suy ngẫm cần nghiêm túc rút kinh nghiệm trong thời gian tới !

3 Trả lời

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

"Có thực mới vực được đạo".

b- Thân bài

Đó là câu cửa miệng của bất cứ người Việt Nam nào khi muốn nói đến những việc thiết thực. Thực là ăn. Đạo là những điều to tát, thiêng liêng, mang tính lý tưởng (đạo lý) muốn làm được những việc lớn, trước hết phải có sức khỏe, mà muốn có sức khỏe thì con người ta phải ăn mới đủ năng lượng. Câu nói trên còn hàm ý rộng hơn: Trong cuộc sống, cần quan tâm trước hết tới những điều thiết thực nhất. Ai từng sống thời kháng chiến chống Pháp (1946-1954) đều biết đến hũ gạo kháng chiến. Đây là sáng kiến do Bác Hồ nghĩ ra: Nhà nào cũng có một hũ đựng gạo tiết kiệm. Mỗi bữa, hãy bớt lại một nắm gạo cho vào hũ để đề phòng lúc thiếu, đói (giống như tiền bỏ lợn đất ngày nay). Ngoài ra, Bác còn kêu gọi mỗi tuần, hãy nhịn ăn một bữa. Đó là một biện pháp để giải quyết chuyện thiết thực: Chống đói. Bác cũng phát động phong trào tăng gia, sản xuất, tiết kiệm. Tất cả mọi biện pháp chỉ nhằm mục đích duy nhất là giải quyết vấn đề lương thực, chuyện ăn (Thực) cho quân dân để có sức đánh giặc, mà cuộc kháng chiến được xác định là trường kỳ.

 c- Kết bài

Hồi đó, trong thơ, văn, bài hát luôn nổi rõ đề tài sản xuất lương thực, hoa màu, giữ gìn, gia tăng sức khỏe để chống thực dân Pháp. Người Việt ta về tâm hồn thì lãng mạn, bay bổng, nhưng lại luôn có óc thực tế, giải quyết việc gì không viển vông, hão huyền, mà luôn coi trọng tính hiệu quả. Vậy nên cái gì cũng phải thiết thực, cụ thể. Biểu hiện rõ nhất của điều này là lời răn dạy "Có thực, mới vực được đạo". Đồng nghĩa, cần hiểu là không có ăn thì đừng mong làm những chuyện xa xôi, to tát. Rất đáng tiếc là trong xã hội hôm nay, không phải ai, cơ quan, đoàn thể nào cũng ghi lòng tạc dạ điều chí lý đó để có những dự định công việc còn mang tính viển vông, bất khả thi, không hướng đến quyền lợi thiết thực của người dân.

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Có thực mới vực được đạo”

b- Thân bài

Có lẽ, câu tục ngữ này đã quá quen thuộc với mọi người trong đời sống hàng ngày rồi. Từ xưa đến nay, chuyện ăn uống đã được xem là vấn đề quan trọng và cấp thiết. Vì có ai mà không cần ăn để sống, có ăn mới có sức khỏe để làm những việc khác lớn lao hơn.

 

Nếu có khác nhau thì chỉ là ngày xưa, người ta chuộng “ăn no mặc ấm”, còn bây giờ là “ăn ngon mặc đẹp” mà thôi. Nhưng chung quy lại, chúng ta đều phải công nhận “Có thực mới vực được đạo”.

 

1 Có ăn mới có lý tưởng

1.1 “Có thực mới vực được đạo”

2 Ăn để sống hay sống để ăn?

2.1 Có phải tất cả đều cần no bụng?

3 Lời kết

Có ăn mới có lý tưởng

Thật ra không cần giải thích nhiều, mỗi chúng ta đều dễ dàng hiểu được ý nghĩa của câu tục ngữ này. Xét về nghĩa đen, “Có thực mới vực được đạo” ý nói có ăn mới có sức làm tiếp mọi chuyện. “Thực” là lương thực, “đạo” là con đường. Muốn đi đến đích thì phải có sức khỏe, muốn có sức khỏe thì phải ăn. Đơn giản là như vậy thôi.

 

Bên cạnh đó, nhiều người còn có một lý giải khác về câu tục ngữ này. Chữ “đạo” là đạo lý, là những gì cao siêu, to lớn. Muốn đạt được cái to lớn, vĩ đại thì phải có sức khỏe, nhờ lương thực nuôi dưỡng. Có một cách giải thích hơi thực dụng, là muốn người ta làm điều gì thì không phải chỉ hô hào mà không cho người ta chút lợi lộc. Cho nên, chữ “thực” có thể được hiểu là lợi lộc, và chữ “đạo” được hiểu như điều mình muốn người ta làm.

 

Nhưng dù thế nào, chúng ta cũng phải công nhận rằng có “thực” hay nói dễ hiểu là có ăn thì mới tính tiếp được những chuyện tiếp theo. Con người dù giỏi đến đâu cũng chỉ nhịn đói được 5 – 7 ngày với điều kiện không làm gì trong thời gian đó. Có ai không ăn không uống mà có sức làm mọi chuyện qua năm này tháng nọ đâu. Nếu thật như thế thì người ta đã không phải đau đầu.

 

“Có thực mới vực được đạo”

Nhiều người cho rằng, chuyện gì cũng quy ra miếng ăn, đong đếm cái ăn thì thật là quá thô thiển. Con người được ăn học đàng hoàng nên biết đến đạo lý trước sau, nghĩ về những cái hay, những điều lớn,…Nhưng không ăn thì lấy đâu ra sức sống để làm những điều cao cả. Dù cho cái miếng ăn có thật sự dung tục nhưng nó cũng chính là thứ quan trọng trong đời sống hàng ngày.

 

Xem thêm bài viết tham khảo: “Bé người to con mắt“

Thời sinh viên, giảng viên giáo dục kỹ năng trong một buổi đứng lớp đã nói rằng: “Các em còn trẻ nên hãy va vấp đi, dấn thân đi, làm những điều có ích cho xã hội đi. Nên tích cực tham gia các phong trào, hòa mình vào cộng đồng xã hội, sống có lý tưởng,…”. Tôi nghe rất nhiều và không nhớ hết nổi bởi vì còn mải mê những suy nghĩ trong đầu.

 

Các bạn có biết tôi nghĩ gì không? Tôi lúc ấy còn bận làm thêm hai ba nơi, ban ngày học, thời gian còn lại đi làm, có dư thời gian là ngủ để lấy sức. Như vậy thì lấy đâu ra thời gian đoàn đội với xã hội. Mỗi tháng, tôi phải đối mặt với tiền nhà, tiền ăn, tiền sinh hoạt, tiền học,…lý tưởng liệu có đủ chỗ chen vào. Tôi nghĩ vu vơ rằng lý tưởng có là gì khi mình mang một cái bụng rỗng tuếch?

 

Ăn để sống hay sống để ăn?

Vâng, bản thân tôi nhiều lúc cũng thắc mắc về vấn đề này. Liệu mình ăn để sống hay là sống để ăn? Có lẽ, điều đó còn tùy thuộc vào hoàn cảnh sống của mỗi người. Nếu bạn luôn sống trong nhung lụa, ăn sung mặc sướng mỗi ngày, trước mắt toàn sơn hào hải vị thì bạn sẽ thấy mình sống để ăn. Còn nếu bạn sống trong hoàn cảnh khó khăn, mỗi ngày phải nuốt vội ổ bánh mì hay bát cơm nguội để tiếp tục cuộc sống lam lũ thì chính là ăn để sống.

 

Có thực mới vực được đạo

Có thực mới vực được đạo

 

Dù thế nào thì cũng phải ăn, chúng ta trước hết phải sống được, phải có sức sống thì mới nói được những câu chuyện tiếp theo. Đừng cho rằng, người cố gắng kiếm tiền, chắt chiu tiết kiệm và trân trọng từng miếng ăn là người tầm thường. Thật ra, họ chỉ sống thực tế mà thôi. Chúng ta đâu phải chỉ có một mình, chúng ta còn cả gia đình đang chờ mình nuôi nấng.

 

Mỗi ngày, mọi người đều phải ăn, phải nạp lương thực thì mới sống được. Làm ruộng cần phải ăn, bác sĩ cần phải ăn, giáo viên cần phải ăn, ca sĩ cần phải ăn, người bệnh lại càng cần ăn hơn nữa,…Vậy nên, “Có thực mới vực được đạo” là đạo lý muôn đời nay rồi.

 

Có phải tất cả đều cần no bụng?

Đúng vậy, ăn chính là xuất phát điểm của tất cả. Ngay cả tình yêu lãng mạn như thế, bay bổng như thế thì đời sống bình thường yêu cũng cần phải ăn. Tôi nhớ nhà văn Nam Cao từng nói: “Phàm đã là nam nhân trong thiên hạ trước khi muốn đặt môi mình lên khuôn miệng xinh đẹp của nữ nhân nào đó thì trước tiên phải có trách n

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Có thực mới vực được đạo là gì? Hiểu thế nào cho đúng?

b- Thân bài

Tục ngữ, thành ngữ Việt Nam có một số câu không phải dễ dàng, để có thể hiểu hết được ý nghĩa thực sự của nó. Do một số biến tướng trong tính chất truyền miệng, dễ khiến những câu nói đó bị sai lệch trong ý nghĩa nội dung. Điển hình như câu: Tam sao thất bản, Quá tam ba bận… Các câu nói này, đến giờ vẫn có nhiều ý kiến trái chiều.

Có thực mới vực được đạo là câu tục ngữ nói lên tầm quan trọng của việc ăn uống (dĩ thực vi tiên). Cái nghĩa đen mà chúng ta có thể hiểu đó là: Cần phải được ăn uống đầy đủ có sức khỏe trước đã, rồi mới đi theo Đạo được. Đời sống vật chất được đáp ứng thì chúng ta mới hướng tới đời sống tâm linh.

Có thực mới vực được đạo là gì?

Chân lý “Có thực mới vực được đạo” đã được ông cha ta đúc kết. Cho đến tận bây giờ nó đã trở thành câu nói vô cùng phổ biến. 6 chữ vàng này thực sự mang nhiều ý nghĩa.

Thực ở đây là gì và Đạo là gì? Một số lấn cấn không thuần nhất, với một số tiền đề các lý thuyết chính thống hay xưa cũ, cho câu tục ngữ Có thực mới vực được đạo. Vấn đề này đã có nguồn gốc xuất phát từ thời chữ Nôm. Chứ không phải đợi mãi đến chữ Quốc ngữ, chúng ta mới đi phân tích mổ xẻ câu nói này.

Tuy nhiên nếu áp dụng “Tam Thiên Tự” cho câu nói này. Ta có thể xác định chữ “Thực” ở đây có nghĩa là Ăn, Ăn uống. Còn chữ Vực chắc chắn sẽ mang nghĩa là đạt được, vươn tới (reach/attain). Và đến tận bây giờ, người ta vẫn nhấn mạnh chữ “Thực” là Ăn uống cho câu nói “Có thực mới vực được đạo”.

Có ăn thì mới đạt được đạo? Nghe có vẻ hợp lý xuôi tai. Bởi lẽ, trong chủ nghĩa duy vật biện chứng cũng đã nêu rõ về vấn đề này: “Vật chất là cái có trước, ý thức là cái có sau”. Vật chất quyết định ý thức, rất phù hợp với quy luật.

Nhưng mà nó có đơn giản như vậy đâu. Ở đây chúng ta đang nhận định với khía cạnh 1 chiều, vì ta chưa thể khẳng định được rằng. Câu nói “Có thực mới vực được được đạo” theo nghĩa ăn uống đã đúng với ý nghĩa thực sự của nó. Thực chất thì ứng với từng hoàn cảnh cụ thể, câu nói này lại mang những nghĩa khác nhau.

Bởi vì, chữ Thực còn được hiểu với rất nhiều nghĩa. Chẳng hạn như: Thực tế, thiết thực, thực hành, thực tiễn, thực lực, chân thực… Còn chữ Đạo cũng bao hàm nhiều ý nghĩa khác nhau. Vậy câu nói này bao hàm có ý nghĩa là gì? Vâng, các ý nghĩa ở đây chúng ta có thể phân tích như sau.

Đạo tương đương với the Way trong tiếng Anh (nghĩa khá rộng). Trong tiếng Việt đạo thường mang nghĩa với Tông giáo (đến khoảng giữa thế kỷ 20) và Tôn giáo (religion).

Thực là lương thực, thực phẩm. Còn Đạo là niềm tin Tôn giáo. Cần phải ăn no, mặc ấm thì mới an tâm, hăng hái đi nhà thờ, đi chùa lễ Phật… Khi đời sống vật chất được đảm bảo, thì con người mới hướng tới đời sống tâm linh, mới hành đạo được.

Trong những câu ca dao tục ngữ của người dân Việt Nam, cũng có những câu nói thực tế hóa. Chẳng hạn: Ăn chắc mặc bền, ăn chưa no lo chưa tới, ăn vốc học hay. Bởi vậy, cần phải ăn no thì mới có đạo làm người.

Có thực mới vực được đạo” nên hiểu thế nào cho đúng? – Triết Học ...

2 Phải ăn uống để làm việc lớn, đi đến đích

Xét theo nghĩa của câu Có thực mới vực được đạo, phải ăn uống thì mới có thể đạt được đích đến của mình. Thực là lương thực. Đạo là con đường kiến tạo những mục tiêu lớn lao, đạt tới những điều to lớn vĩ đại.

Theo nghĩa này cũng không phải là điều vô lý. Bởi thực tế, trong cuộc sống của chúng ta. Khi giải quyết một vấn đề nào đó, bạn cần phải có sức khỏe tốt trước đã. Mà muốn có sức khỏe thì người ta phải ăn để nạp đầy đủ năng lượng. Bụng phải no làm việc mới hiệu quả. Còn đói thiếu sức khỏe, thì nhiều khi ngủ còn không ngủ được, huống hồ là lại làm các công việc khác

Trong thời chiến tranh kháng chiến chống thực dân Pháp, Bác Hồ đã nêu lên sáng kiến về “Hũ gạo tiết kiệm”. Mỗi nhà đều có riêng một hũ gạo. Mỗi bữa đều dành riêng một nắm gạo bỏ vào hũ, đề phòng lúc thiếu thốn (một phương pháp giống như tiền bỏ lợn đất ngày nay).

Ngoài ra, Bác cũng kêu gọi mọi người trong mỗi tuần, chịu khó nhịn ăn đi 1 bữa. Đây là vấn đề cấp bách, để nhằm mục đích giải quyết các vấn đề về lương thực. Để cho quân dân, bộ đội có sức khỏe để đánh giặc. Bởi lẽ cuộc kháng chiến chống quân xâm lược mang tính chất trường kỳ.

3. Phải có sự thật thì người ta mới tin & nghe theo

Như đã nói ở trên, có nhiều người khẳng định rằng, câu tục ngữ này đi theo trường phái “Dĩ thực vi tiên”. Chúng ta chưa thể vội vàng khẳng định ý nghĩa đó là điều đúng. Bởi vì việc hiểu nghĩa “Phải có sự thật để mọi người tin theo” cũng là hoàn toàn hợp lý.

Sự thật (Truth), ở đây tương đương với chữ Chân thật/chân thực (真實) viết theo nghĩa Hán Việt. Bởi vậy ta có th&#

...