a- Mở bài
Đà Lạt nổi tiếng với mùa hoa cải nở. Mùi hương, màu sắc của nó, tôi không biết phải diễn tả như thế nào nữa, vì nó quá đẹp. Vừa bước khỏi chiếc xe taxi, mùi hương của hoa cải trắng đã tỏa hương ngay khứu giác của tôi, mùi hương dễ chịu lắm, không khí không còn bụi bẩn hay những tiếng còi xe ở thành phố nữa, nó đã kéo tôi vào cuộc sống yên tĩnh.
b- Thân bài
Màu sắc thì không thể nào không tả đến, một màu màu trắng tinh khôi nổi bậy trên nền màu xanh khiến ai phải đặt chân xuống đây đều say đắm giữa vẻ đẹp thiên nhiên này, những khóm hoa đua nhau nở, đung đưa theo gió mang mùi hương đi khắp nơi.
Đêm Đà Lạt cô đọng trong ánh đèn mờ mưa. Mưa ở đây không dữ dội như ở Sài Gòn. Mưa nhẹ rơi như thêu như dệt không gian sắc lạnh, rân rân cảm giác. Tôi thích nhất là lúc ấy, ngồi một mình bên cửa sổ, huơ bàn tay ra ngoài trời đón từng ợi rét, cảm thấy là lạ, thích thú.
c- Kết bài
Đà lạt ai đến một lần không thể nào quen được. Hiếm có nơi nào có vẻ đẹp yên tĩnh, thơ mộng và quyến rũ lòng người như ở Đà Lạt. Tôi rất nhớ Đà Lạt..