a- Mở bài
Từ nhỏ sống ở thành phố từ nhỏ nên em ít khi được ngắm trăng. Trong những đêm rằm, khi nhìn xung quanh nhìn lên chỉ thấy nhà cao tầng san sát và ánh đèn đường vàng ngột ngạt. Em nhớ biết bao đêm trăng ở quê nội em.
b- Thân bài
Vào hè năm ngoái em được về quê thăm ông bà trong vòng một tuần. Cảm giác không gì tuyệt vời bằng việc ngắm trăng ở quê. Em về quê đúng dịp rằm tháng sáu. Quê nội em ở miền núi nên khi mặt trời vừa lặn vẫn chưa thể thấy thấy trăng ngay được. Trăng phải thật vất vả mới có thể leo lên được đến đỉnh núi. Trăng e ấp nhú dần lên, thập thò sau đỉnh núi như đang xấu hổ. Cuối cùng trăng đã dần lên cao, vầng trăng sáng tròn đầy như một chiếc đĩa bạc.
Trăng cứ thế mỗi lúc một nhô lên cao hơn, tỏa sáng lung linh hơn. Trăng tỏa ánh sáng bàng bạc bao trùm các thôn xóm, lũy tre làng. Đường làng vốn nhỏ hẹp và tối cũng được ánh trăng soi tỏ sáng rực như có ánh đèn đường. Trăng cũng làm duyên soi bóng mình xuống mặt lước ao làng lóng lánh như để trang điểm chuẩn bị đi hội. Trăng phủ lớp ánh sáng nhè nhẹ lên từng chiếc lá, ngọn cỏ đẫm sương đêm. Ánh trăng như tỏa ra thứ ánh sáng mát dịu là dịu đi không khí oi bức của ngày hè. Bên cạnh vầng trăng là những ngôi sao nhỏ lấp lánh cùng chiếu sáng. Nhìn lên bầu trời là một hoảng không gian rộng lớn, lung linh và đầy huyền bí.
Vào những đêm trăng đẹp, các cô, các bác trong xóm lại thụ tập trên chiếc phản ngay đầu hè nhà bà em để trò chuyện về công việc lao động hằng ngày của nhà nông. Lũ trẻ con chúng em cũng được dịp nô đùa thỏa thích dưới ánh trăng. Lúc thì chơi bịt mắt bắt dê, lúc lại chơi chốn tìm. Có khi còn thích thú đi từng bước chân để cảm nhận vầng trăng đi theo mình. Nhớ lại hồi còn nhỏ em thật ngây thơ, em từng suy nghĩ rằng trăng là vệ sĩ anh hùng của riêng mình, trăng đi theo mình từng bước để bảo vệ mình trong đêm tối.
Vui đùa đã mệt chúng em lăn ra tấm phản ngoài hè nghe bà kể chuyện. Sự tích cung trăng. Quả nhiên khi nhìn kĩ trên mặt trăng dịu hiền kia có hình ảnh cây đa đang rủ bóng. Lũ chúng em nằm ngửa mặt lên nhìn trăng chăm chú, cảm nhận hơi sương mát rượi mà cung có thể là hơi mát từ trăng tỏa ra.
Gần về khuya, trăng dần dần tiến về phía đỉnh núi bên kia rồi khuất dần. Trên nền trời chỉ còn những vì sao lấp lánh. Ánh trăng vẫn thấp thoáng sau đỉnh núi bên kia, bắt đầu một hành trình mới chờ đến đêm mai lại tỏa ánh sáng dịu hiền.
c- Kết bài
Em nhớ rất những đêm trăng thanh bình trên quê hương mình. Em ước mình có thể được vui đùa dưới ánh trăng như khi còn ở quê.