0 k thích
trong Hỏi đáp Ngữ Văn lớp 6 bởi (32.0k điểm)

lập dàn ý bài văn miêu tả cảnh dòng sông quê hương em lớp 6

a- Mở bài

“Quê hương ai cũng có một dòng sông bên nhà. Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi…" Đó là lời một bài hát rất hay. Đúng vậy, quê hương tôi cũng có một dòng sông hiền hòa và thơ mộng. Mỗi khi nhắc đến con sông quê hương, lòng tôi lại xốn xang một tình yêu quê hương tha thiết.

b- Thân bài

Con sông như một dải lụa trắng mềm mại vắt qua cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng tôi. Dòng sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ.

Những buổi trưa hè nắng đổ xuống mặt sông lấp lòa. Dòng sông lúc đó như một tấm gương dài phẳng lặng soi bóng mây trời. Trên mặt sông, một vài chiếc thuyền lá tre tí hon bồng bềnh trôi đi mãi theo dòng nước trong xanh. Thỉnh thoảng lại có một chú bởi cá lông xanh biếc hay một chú cò trắng như vôi đậu trên cành tre, mắt lim dìm ngắm bóng mình dưới nước. Có những trưa, lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra sông tắm. Chúng tôi bơi lội, quẫy tôm tổm làm nước bắn tung tóe khiến lũ chim cũng phải tháng thốt giật mình, vỗ cánh bay đi.

Sông như người mẹ hiền ôm ấp, vuốt ve những đứa trẻ chúng tôi, Sông còn như người bạn tâm tình của tôi. Mỗi buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống mặt sông lại nhuốm màu hồng rực. Đây đó, dưới lòng sông lại vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả một khúc sông.

Buổi tối, khi ông trăng tròn vắt ngang qua ngọn tre, soi bóng xuống mặt sông lấp lánh, mặt sông lại lung linh như được dát vàng, dát bạc. Thật là đẹp!

c- Kết bài

Con sông quê hương từ bao đời nay gắn bó với mỗi người dân quê tôi. Sông mang dòng nước ngọt lành làm xanh mát những ruộng lúa, hàng cây và làm cho quê hương tôi thêm giàu đẹp. Tôi mong ước con sông quê tôi vẫn mãi giữ được vẻ đẹp như ngày nào. Để sau này, khi lớn lên, hình ảnh con sông quê yêu dấu, đẹp đẽ còn in mãi trong tâm trí tôi.

3 Trả lời

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Quanh năm, màu nước sông thay đổi nhưng lúc nào cũng giàu chất phù sa. Lòng sồng rộng mênh mông, nước xanh biêng biếc.

b- Thân bài

Buổi sáng, khi ông Mặt Trời thức dậy, vầng hồng rạng rỡ ở đằng đông, dòng sông sáng trong và lặng lờ đưa dòng về biển lớn. Nắng lên, sông khoác lên mình chiếc áo lụa đào duyên dáng. Hai bên bờ, luỹ tre xanh nghiêng mình xem mặt nước hồng, chim chóc đua nhau chuyền cành ca hót như đón chào ngày mới.

Buổi trưa, sông thật hiền hoà. Nó lại khoác lên mình chiếc áo the xanh. Làn nước óng ánh, mặt sông như tấm gương khổng lồ, những đám mây hối hả ghé ngang soi bóng.

Buổi chiều, sông lại rạng rỡ như cô thiếu nữ. Mặt nước long lanh phản chiếu ánh hoàng hôn. Ráng chiều buông xuống, sông lại thay áo mới, một chiếc áo vàng lung linh thật kiêu sa. Có lúc em thầm hỏi: “Sông ơi! Sông bắt nguồn từ đâu mà đẹp đến thế?”. Sông như cười tươi và lặng lờ đưa dòng về biển cả.

Trên mặt sông mênh mông ấy, những bè tre thả mình trôi theo dòng nước buông xuôi. Thỉnh thoảng, một vài nhánh lục bình dập dềnh theo dòng nước mà chẳng biết mình sẽ trôi dạt về đâu.

Tối đến, mặt nước sông mang một màu tím biếc. Hai bên bờ, ánh sáng mờ ảo, huyền dịu của đèn màu phả xuống sông làm mặt nước lung linh. Sông lại càng đẹp hơn khi có vầng trăng xuất hiện. Trăng vàng lờ lững giữa không gian vắng lặng, lơ lửng giữa dòng chảy êm đềm. Mặt sông lấp lánh bởi muôn ngàn ánh sao đêm. Trời nước mênh mông sông đẹp như tranh vẽ. Vang vọng giữa dòng sông yên ắng là tiếng kéo lưới của dân chài đang tiến vào bờ...

c- Kết bài

Ôi, cảnh con sông quê em! Mùa mưa hay mùa khô thì sông vẫn đẹp,vẫn diễm lệ trong em. Sông đã từng cùng con người đồng tâm cộng khổ, gánh vác khó khăn. Ngày nay, sồng lại càng thêm đẹp. Sông làm cho phong cảnh quê hương thêm hữu tình, thơ mộng. Sông ôm ấp thành phố, làng mạc, sông hiền từ cho ruộng đồng phù sa, màu mỡ. Sông đem nước tưới xanh cho từng bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với những tâm hồn bé nhỏ. Em tha thiết yêu sông và mong mọi người hãy giữ cho dòng sông luôn luôn tươi đẹp.

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Quê tôi là một ngôi làng nhỏ nằm bên cạnh dòng sõng hiển hòa uốn khúc. Mỗi khi nhắc đến quê tôi lại nhớ đến câu hát: "trong tim ai cũng có một dòng sông riêng mình, tim tôi luôn gắn bó với dòng sông tuổi thơ..."

b- Thân bài

Quả thực dòng sông quê tôi đẹp lắm. Từ lúc còn bé, tôi đã thích sông, tôi thường ngồi bên bờ sông ôn bài, vẽ hoặc nhìn những cây lục bình trôi bập bềnh trên mặt nước.

Buổi sáng, khi mặt trời chưa mọc, dòng sông như được phủ bằng một màn sương mỏng. Buổi trưa, nước sông gờn gỢn lăn tăn. Những ngày hè nóng bức tôi thường nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát để xua đi cái nóng oi ả, tôi có cảm giác như sông đang ôm gọn tôi vào lòng. Sông dịu dàng như một người mẹ đối với con.

Dòng sông này đã để lại cho tôi những kỉ niệm êm đềm. Nhớ ngày nào tôi chưa biết bơi, mẹ dắt tôi ra sông tắm, tôi sợ và hét ầm mếu máo khóc. Thế mà giờ đây tôi bơi lội rất giỏi như một con rái cá. Tôi thẩm cảm ơn sông đã giúp tôi trở thành một con người mạnh mẽ và đó cũng chính là món quà mà sông đã dành cho tôi.

Sông đẹp nhất vào các ban đêm khi có trăng sáng. Trăng tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi nhẹ, tôi ra bãi cát ven sông hóng mát và vui chơi.

c- Kết bài

Dòng sông quê tôi là như thế đấy. Tôi tự hào về quê hương của mình. Tôi rất mong muốn mời các bạn một lần nào ghé thăm con sông quê tôi.

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Em sinh ra và lớn lên ở Hoà Bình, bên dòng sông Đà nổi tiếng. Vì thế, sông Đà gắn bó thân thiết với tuổi thơ em. Dòng sông uốn lượn quanh co, chảy qua những triền núi, những bãi mía, nương ngô... rồi hoà nhập với những con sông khác như sông Lô, sông Hồng, cùng đổ ra biển Đông.

b- Thân bài

Các cụ già thường kể về con sông Đà hung dữ. Trước đây, hằng năm vào mùa lũ, nó cuốn phăng và nhận chìm tất cả những gì trên đường đi của nó. Những thác nước sôi réo ào ạt đổ về từ thượng nguồn, cuồn cuộn chảy bọt tung trắng xoá, có sức tàn phá thật đáng sợ! Những tai hoạ do sông Đà gây ra trở thành mối lo thường xuyên của người dân sinh sống hai bên bờ từ bao đời nay.

Em rất thích vẻ đẹp của sông Đà vào mùa nước cạn, nước trong vắt có thể nhìn thấy rõ từng đàn cá lội tung tăng, từng hòn đá, hòn cuội dưới đáy sông.

Chiều chiều, chúng em thoả thích bơi lội và nô giỡn. Giữa lòng sông, những doi cát dài nối tiếp nhau. Từng đoàn thuyền của dân kéo ra đây lấy cát. Chúng em sục chân thật sâu vào cát rồi lội ngược dòng với một niềm thích thú khó tả.

Dưới nắng trưa, dòng sông lấp lánh ánh vàng. Muôn ngàn tia nắng nhảy nhót đùa nghịch trên mặt sông như trẻ nhỏ. Dăm chiếc thuyền đánh cá, tiếng gõ mái chèo đuổi cá dồn dập vang lên giữa khung cảnh tĩnh mịch của trưa hè.

Chiều đến, màu nước như sẫm lại. Mặt trời đã khuất sau rặng núi xa xa. Những đám mây trắng lang thang vẫn tiếp tục du ngoạn về tận phương nào. Khói lam chiều vấn vít lan toả từ các mái bếp ven sông. Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.

Nhưng sông Đà không còn hung hãn nữa. Bố mẹ em cùng hàng triệu người đã bắt tay vào công việc trị thuỷ sông Đà, biến nó thành dòng sông làm ra ánh sáng. Đứng trên mặt đập nước khổng lồ, em không còn nhận ra hình dáng quen thuộc của sông Đà ngày nào. Dòng sông đã bị chặn đứng, dồn lại thành một hồ nước mênh mông như biển. Phía chân đập, chỗ cửa xả lũ, nước đổ xuống thành một dòng thác trắng xoá, réo ào ào. Từ nay, sông Đà phục vụ đắc lực cho nhà máy thuỷ điện Hoà Bình lớn nhất nước ta.

c- Kết bài

Giờ đây, sông Đà được cả nước biết đến vì nó đã trở thành dòng sông ánh sáng, góp phần to lớn vào công cuộc xây dựng đất nước Việt Nam ngày càng giàu mạnh, phồn vinh. Nhưng hình ảnh dòng sông Đà nước trong veo mùa cạn với những doi cát vàng lấp lánh dưới nắng trưa vẫn mãi mãi ln đậm trong kí ức của em.

...