1. Mở bài
Nếu một con người mất đi, của cải chắc chắn sẽ còn đó nhưng nó có được sinh sổi nảy nở ra nhiều hơn trước không, đổi lại của cải vật chất đã bị mất đi, con người vẫn sống đó thì chắc chắn một điều rằng của cải sẽ được làm ra nhiều. Để khẳng định rõ hơn chúng ta hãy cùng tìm hiểu trên nhiều khía cạnh.
2. Thân bài
Không xa lạ đâu chúng ta tìm hiểu ngay trong chính gia đình. thử hỏi rằng những gia đình có người đã mất thì lúc đấy ta sẽ biết thêm về giá trị tính mạng của một con người, những gia đình gặp hoàn cảnh không may như vậy, họ sẽ không làm ra nhiều của cải vật chất như những gia đình có đầy đủ các thành viên. Họ sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong việc làm kinh tế. Thử hỏi những con người đang cận kề giữa 2 chữ sinh – tử thì ta còn biết hơn nữa tầm quan trọng của con người. Những con người đó sẽ chia sẻ với ta tâm trạng của họ. Chắc chắn rằng, họ đều muốn cứu lấy tính mạng dù có mất rất nhiều tiền bạc. Trong lúc nước sôi lửa bỏng ấy của cải đã không còn giá trị.
3. Kết bài
Nó chỉ như một thứ hình dung vô ảo mà thôi có thể vứt đi như một chiếc lá hay cái rác. Ta lại hỏi những con người làm bác sĩ, họ sẽ cho ta hiểu sâu sắc hơn về câu tục ngữ. Những con người hành nghề bác sĩ cứu giúp con người bằng lương tâm của mình. Họ không quá vì tiền bạc của cải, vậy qua tất cả những bằng chứng trên, ta có thể khẳng định thật rõ ràng sinh mạng con người là báu vật còn tiền bạc, vật chất chỉ là tầm thường. Tiền bạc sẽ không bao giờ mua lại được một sinh mạng khi nó đã mất đi.