I. Mở bài
Con người cũng như cây lúa vậy, đến thời điểm thích hợp, tự nhiên thành công sẽ đến, chỉ cần có lòng kiên trì mà thôi. Bác nông dân qua bao ngày “Trông trời, trông đất, trông mây” rồi lại “Trông mưa, trông nắng, trông ngày, trông đêm” mới tới ngày thu hoạch.
II. Thân bài
Người thợ mộc phải ngày ngày cưa xẻ, đục, đẽo, sơn, trám… mới có sản phẩm mỹ nghệ độc đáo, hữu dụng. Học sinh cũng vậy, chăm chỉ, tích lũy kiến thức, rèn luyện kĩ năng, phẩm chất đạo đức mỗi ngày, đến một lúc nào đó nhất định sẽ chạm tới thành công. Giáo sư Ngô Bảo Châu, Nhà giáo Nguyễn Ngọc Ký, Nhà sử học Dương Trung Quốc… đều là minh chứng sống cho điều đó.
Ngược dòng lịch sử gần một ngàn năm trước có ông lưỡng quốc Trạng nguyên Mạc Đĩnh Chi nổi tiếng hiếu học. Tuy dung mạo xấu xí, nhà lại nghèo không có tiền mua dầu thắp đèn học, vì thế hàng đêm Mạc Đĩnh Chi đi bắt đom đóm rồi bỏ vào vỏ trứng lấy ánh sáng đọc sách.
III. Kết bài
Sau bao ngày “đèn sách”, cuối cùng Mạc Đĩnh Chi đỗ đầu bảng, vinh quy về làng. Mạc Đĩnh Chi trở thành cảm hứng học tập cho biết bao thế hệ.