0 k thích
trong Hỏi đáp Ngữ Văn lớp 8 bởi (32.0k điểm)

Lập dàn ý dàn ý giải thích câu giấy rách phải giữ lấy lề lớp 8 xin một vài dàn ý ngắn gọn hay

1- Mở bài

 

Theo như câu tục ngữ, tờ giấy kia dù có bị “rách”, không còn nguyên vẹn nhưng phải giữ được “cái lề” của nó để người ta còn nhận ra là “tờ giấy”, còn người cũng vậy, dù bị nghèo túng, lâm vào tình thế bức bách, ta cũng phải có lòng tự trọng, không nên làm những điều xằng bậy, xấu xa.. Sống ở trên đời, người ta quý trọng nhau là ở nhân cách, phẩm giá chứ không chỉ biết có tiền bạc. Có tiền thật nhiều, sang trọng hơn người nhưng lại thiếu đạo đức, không có nhân cách thì liệu mọi người có quý yêu ta không? Trong những lúc khó khăn, thiếu thốn hoặc lúc gian nan khốn đốn thì nhân cách của con người thường được thể hiện rõ nhất. Xưa kia, danh tướng Trần Bình Trọng khi bị giặc bắt, giữa cái sống và cái chết, ông đã khẳng khái chọn cái chết: “Ta thà làm quỉ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc”. Còn nhà văn Ngô Tất Tố đã xây dựng hình tượng nhân vật chị Dậu với tình cảm đầy cảm phục. Chồng thì bị “trói gô” ở đình làng vì không có tiền nộp sưu cho Nhà nước, còn con thì “đói vàng cả mắt”, vậy mà chị đã mạnh dạn ném nắm bạc vào mặt tên tri phủ Tư An để giữ gìn tiết hạnh với chồng. Càng xúc động và khâm phục biết bao trước cái chết của lão Hạc – nhân vật chính trong truyện “Lão Hạc" của Nam Cao – thà ăn bả chó để được chết quách đi chứ không thể tiếp tục sống đói nghèo để rồi sẽ theo gót Bình Tư làm nghề ăn trộm nuôi thân. Thật đáng trân trọng biết bao những cuộc đời cao đẹp.

2 -Thân bài

giay rach - Giấy rách phải giữ lấy lề

 

Giấy rách phải giữ lấy lề

 

Là con người, ta phải có nhân cách đạo đức. Nhân cách ấy giúp ta giữ cho bản thân sống tốt đẹp và nhân cách giúp ta gần gũi, thân ái với mọi người trong cộng đồng xã hội. Nếu mọi người đều ý thức được điều này thì xã hội sẽ tiến bộ, văn minh và tươi đẹp hơn.

 

Câu tục ngữ này là lời giáo huấn quý báu cho những ai coi thường nhân cách, bán rẻ danh dự lương tâm. Ta đừng vì một nghịch cảnh nào, vi một lí do nào mà quên đi lời dạy sâu đậm đạo đức trên. Hiện nay, đất nước trong thời kì mở cửa, đón nhận luồng sinh khí mới tiến bộ văn minh từ nước ngoài vào. Tuy nhiên, ta cần phải hiểu rằng: văn minh tiến bộ là mặt bên ngoài của xã hội, còn mặt bên trong của nó vẫn rất quan trọng, vì đây mới thực sự là sự tồn vong của một đất nước, đó là đạo đức. Ta phải giữ gìn, bảo vệ và phát huy truyền thống, bản sắc dân tộc, như vậy là ta đã giữ “cái lề” của xã hội, của đất nước.

3- kết bài

Từ hình ảnh “tờ giấy”, ông cha ta giáo dục lớp con cháu đời sau bằng một bài học đạo đức làm người thật sâu sắc và quý báu. Để xứng đáng và không hổ thẹn với người đi trước, chúng ta cần phải thận trọng khi bắt tay vào một công việc gì mà việc đó có liên quan đến danh dự bản thân, danh dự gia đình, danh dự của đất nước hầu tránh được những hậu quả sau này.

3 Trả lời

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

I. Mở bài:

 

- Giới thiệu, dẫn dắt câu tục ngữ.

 

II. Thân bài:

 

+ Giải thích nghĩa đen và nghĩa bóng của “giấy” và “lề”.

 

+ Mở rộng vấn đề, giải thích ý nghĩa sâu xa cùng dẫn chứng.

 

+ Khái quát lại ý nghĩa và rút ra bài học.

 

III. Kết bài:

 

- Khẳng định lại câu tục ngữ ( ý nghĩa, vai trò,…).

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

1- Mở bài

Việt Nam, một đất nước giàu giá trị truyền thống đã và đang giữ được những nét văn hóa đặc sắc của dân tộc. Các câu ca dao, tục ngữ cũng đang được lưu truyền đến ngày nay và cả mai sau. Đúc kết từ những kinh nghiệm mà cha ông ta đã để lại trong cuộc sống. Và câu tục ngữ:

 

“Giấy rách phải giữ lấy lề”

2- Thân bài

Chắc hẳn không ai là không hiểu “giấy” là gì, còn “lề” có thể hiểu là dây xe bằng giấy bản để đóng vở viết chữ Nho hoặc là khoảng giấy trắng được chừa ra ở bên phải hay bên trái của giấy. Nghĩa đen của câu tục ngữ này chính là quyển sách hay vở dù có tờ bị rách nhưng vẫn giữ được lề thì vẫn còn là quyển sách, nó vẫn là nó. Ông cha ta đã lấy hình ảnh “giấy” để ẩn dụ cho số phận, cuộc đời con người. Giống như số phận có nghèo khó, cuộc đời có lo toan vất vả thì cũng đừng để mất đạo đức, lòng tự trọng của bản thân. Chúng ta cũng có thể liên tưởng đến câu “ Đói cho sạch, rách cho thơm”. Dù ở hoàn cảnh nào đi chăng nữa thì cũng phải có lòng tự trọng, không được đánh mất bản thân.

 

Tuy nhiên ta cũng có thể hiểu theo một nghĩa khác đó là khi “Giấy rách” ẩn dụ cho người con gái. Người con gái nếu không còn trong trắng thì cũng phải giữ được nhân cách, giữ được bản tính con người mình. Chứ đừng làm thối nát cả trong lẫn ngoài. Con người quan trọng nhất là phải có đạo đức, nhân cách tốt, đó là điều tất yếu. Trong cuộc sống cũng như các tác phẩm văn học cũng đề cập rất nhiều đến vấn đề này. Điển hình như nhân vật chị Dậu trong tác phẩm “Tắt đèn” của nhà văn Ngô Tất Tố. Dù có nghèo khó, rách nát chị vẫn giữ được lòng tự trọng nhân cách cũng như phẩm chất đạo đức của mình. Hay như câu chuyện của những người ăn xin, họ nghèo khó thật nhưng cũng không làm mất đi vẻ đẹp tâm hồn, đạo đức trong con người họ.

 

Phẩm chất đạo đức là điều cần có của mỗi con người, tuy nhiên đâu đó trong cuộc sống ta vẫn thấy những con người mà nhân cách, phẩm chất của họ bị tha hóa, biến chất. Trong cái guồng quay của cuộc sống cơm áo gạo tiền, của xã hội thì điều đó cũng là dễ hiểu. Bên cạnh đó còn có những người chỉ sống bằng hình thức bên ngoài, chạy theo những thứ vật chất xa hoa mà bỏ qua cả nhân cách đạo đức của bản thân. Họ sẵn sàng đánh đổi phẩm chất đạo đức, những điều cốt lõi của bản thân để chạy theo đồng tiền. Sự tha hóa này không phải chỉ mới bắt đầu mà nó đã bắt đầu từ thời xa xưa khi sự cạnh tranh xuất hiện. Thế mới thấy, không phải cái gì cũng tốt đẹp, người thông minh nhưng chưa chắc có đạo đức, người xinh đẹp cũng chưa chắc có nhân cách đẹp. Đừng nên nhìn mọi thứ chỉ bằng vẻ bề ngoài của nó bởi ta làm sao biết bên trong nó đã mục rữa, thối nát như thế nào. Cũng đừng đổ lỗi cho số phận, cho hoàn cảnh khi mà bản thân đã không giữ được phẩm chất đạo đức cũng như nhân cách sống.

3- kết bài

Một xã hội văn minh, tiến bộ hay không phụ thuộc vào yếu tố con người. Con người có nhân cách, đạo đức, lối sống đẹp thì sẽ góp phần làm cho xã hội phát triển, tươi đẹp hơn. Lời răn dạy của cha ông ta luôn là những lời khuyên răn vô cùng quý báu đặc biệt là với những người có nhân cách đạo đức kém. Dù trong bất kì hoàn cảnh nào, môi trường nào chúng ta cũng luôn phải nhớ đến lời răn dạy này của cha ông. Cùng nhau gìn giữ những giá trị văn hóa, giá trị truyền thống có như vậy mới giữ được “cái lề” của đất nước văn minh của xã hội hiện đại.

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

1- Mở bài

Cuộc sống với muôn vàn khó khăn, thách thức con người ta. Bản tính của con người vốn lương thiện “Nhân chi sơ tính bản thiện”.Nhưng chính những thử thách mà cuộc sống đem tới khiến chúng ta khó lòng giữ được bản tính lương thiện ấy. Tuy nhiên, khó khăn là để thử sức người, có đứng vững trước những khó khăn ấy mới là bản lĩnh. Như câu nói của ông cha ta vẫn thường răn dạy “Giấy rách phải giữ lấy lề”, câu nói là lời dạy đối với con người, luôn phải giữ vững những phẩm chất tốt đẹp của bản thân trước cuộc sống đầy rẫy khó khăn.

 

“Giấy rách phải giữ lấy lề” gồm có hai nghĩa:Nghĩa đen và nghĩa bóng. Nghĩa đen tức là nghĩa thực của câu nói. “lề” là cái gì mà ta phải giữ? Trong một quyển vở, trên mỗi trang sách có dòng kẻ thẳng màu đỏ,phân định làm hai phần theo chiều dọc. Lề nằm bên trái, chiếm một tỉ lệ vừa phải. Lề là nói các thầy cô giáo nhận xét bài làm và chấm điểm. Mỗi trang vở có lề mới viết ngay ngắn và đẹp được. Lề vở cẩn thận thể hiện sự tỉ mỉ, chăm chỉ của người học sinh.Cả câu ý nói, dù trang sách rách vẫn cần giữ lấy lề bởi nếu mất lề tức là cả trang sách ấy bỏ đi, quyển sách dù rách một trang nếu giữ được lề vẫn là quyển sách còn nếu không thì sẽ hỏng hết. Từ nghĩa đen ấy, cách nói đầy ẩn ý về hình ảnh “lề”, ngụ ý lời dạy được gửi gắm chính là dù có sa sút, đói nghèo vẫn phải giữ được những phẩm chất tốt đẹp của bản thân, giữ được gia phong nề nếp.

2- Thân bài

Câu tục ngữ với ngôn ngữ giản dị nhưng chứa đựng một bài học mà mỗi người cần ghi nhớ. Tục ngữ chính là bài học mà cha ông để lại từ xa xưa. Lề là một phần quan trọng trong sách vở, mất nó coi như mất quyển vở. Cũng giống như con người, nếu mất đi những phẩm chất tốt đẹp thì không thể được. Khó khăn trong cuộc sống rất nhiều, tuy nhiên việc lựa chọn giải pháp để vượt qua là lựa chọn của mỗi người. Khi bạn nghèo, bạn muốn vươn lên, có rất nhiều cách cả tiêu cực và tích cực. Tiêu cực như một số người nghe theo lời dụ dỗ rồi sa chân vào công việc bất chính chỉ vì ham mê làm giàu của mình. Còn tích cực là chăm chỉ làm ăn, sáng tạo trong lao động sản xuất, chậm mà chắc. Đứng trước những lựa chọn ấy, nếu ý thức được “Giấy rách phải giữ lấy lề” thì chắc chắn bạn sẽ đưa ra quyết định để sau này không phải hối hận. Câu tục ngữ là một bài học dẫn dắt con người tới những lối sống đẹp, lương thiện.

3- kết bài

Tuy nhiên, phẩm chất tốt đẹp của con người không phải tự có, muốn lâu dài cần rèn luyện. Rèn luyện ngay từ những bài học nhỏ nhất, khi là học sinh, luôn trung thực, sống ngay thẳng để không thấy hổ thẹn với bản thân. Cho dù gặp chuyện khó khăn cũng dùng lương tâm của mình để giải quyết, khó khăn từ từ rồi cũng sẽ qua, không nên nóng vội mà đưa ra những hành động sai trái, đánh mất những đức tính quý giá của bản thân. Cho dù nghèo khó, cũng không được “Đói ăn vụng, túng làm liều”, cần sống đúng đạo lí “Đói cho sạch rách cho thơm”, có vậy mới trở thành một người chân chính, ngay thẳng. Mọi phẩm chất tốt đẹp luôn cần rèn luyện và gìn giữ theo thời gian. Quan trọng chúng ta phải luôn ý thức được rằng: Bản thân cần sống ngay thẳng, không được vì khó khăn mà làm chuyện sai trái. Chẳng hạn, không được vì gia đình mình suy yếu mà bản thân cũng suy yếu theo, việc gia đình có thể do nhiều nguyên nhân cả khách quan lẫn chủ quan nhưng bản thân mình vẫn luôn phải gìn giữ truyền thống tốt đẹp của gia đình, kế thừa và phát huy nó.

...