1. Mở bài:
Vào hè năm ngoái em cùng gia đình đã đi du lịch ở Tây Nguyên. Ở đó em được gặp những chú voi ở trong bản, những chú voi đó rất thân thiện với em.
2. Thân bài:
Con voi có thân hình rất to lớn, da màu xám. Đôi tai to như hai cái quạt vậy, đôi tai của chú mềm và rủ xuống ở hai bên đầu, thỉnh thoảng thì lại đập lên đập xuống nhẹ nhẹ trông rất đáng yêu. Còn cái vòi vừa to và dài, lại có nhiều khấc tròn để hút nước và lấy đồ ăn cho vào miệng.
Lúc đến thăm chuồng voi của một gia đình trong bản, em được cô chú chủ nhà hướng dẫn cho con voi ăn. Ban đầu em rất sợ vì vòi của voi rất to và dài, trông nó còn trông như con rắn khổng lồ vậy. Phải mất một lúc em mới có thể cho các chú voi ăn, lần đầu tiên em được trải nghiệm cảm giác cho các chú voi ở ngoài đời thật ăn, khi thấy thức ăn chú voi sẽ vươn cái vòi dài của mình ra để lấy rồi nhanh chóng cho vào miệng nhai. Hết lần thức ăn này đến lần thức ăn khác, em dần cảm thấy cho những chú voi ăn thật thú vị, em được tự tay chăm sóc và cho các chú ăn nên thấy rất phấn khích và vui sướng.
Ở gia đình mà em được tham quan có hai chú voi, một chú voi mẹ và một chú voi con. Được nuôi trong một cái chuồng có đầm nước và những cây to làm bóng râm. Vào những ngày nắng nóng ở Tây Nguyên những chú voi rất cần hồ nước và bóng mát để nghỉ ngơi tránh nóng, nghe cô chú chủ nhà kể lại thường thường vào buổi chiều khi mặt trời đã dần xuống thì những chú voi sẽ lội xuống dưới hồ, đầm mình trong đó rất lâu giống như đang thư giãn sau một ngày nắng nóng. Còn buổi trưa khi mặt trời lên cao, những chú voi sẽ nằm ở trong bóng râm để hướng khí mát, bởi vậy mà gia đình cô chú đã trồng nhiều cây xanh hơn để làm mát cơ thể cho những chú voi.
3. Kết bài:
Chú voi sẽ được ăn thành nhiều bữa một ngày vì cần phải làm việc cho gia đình. Mỗi bữa sẽ cách nhau vài tiếng đồng hồ để tránh rằng voi bị quá no, không làm việc được.