0 k thích
trong Hỏi đáp Tiếng Việt lớp 5 bởi (32.0k điểm)

lập dàn ý bài văn miêu tả cảnh núi rừng lớp 5

a- Mở bài

Thời thơ ấu - Mỗi khi nhắc đến ba tiếng ấy, trái tim tôi lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm êm đẹp về thời thơ ấu, nhưng chỉ có rừng thông xanh là tôi yêu quý nhất.

 

Những buổi chiều tà, tôi cùng các bạn vào rừng thông câu cá. Ngồi ở phiến đá bên dòng suối thả mồi, chúng tôi trò chuyện rôm rả, hết trên trời lại dưới biển. Khi phao động, chúng tôi giật cần. Những chú cá rô phi viền đỏ lóng lánh giãy đành đạch trên đám cỏ xanh.

b- Thân bài

Hoàng hôn xuống, chúng tôi ra về với những chú rô phi béo mập. Ôi, đẹp làm sao những buổi chiều đi nhặt củi về, ngồi nghỉ dưới gốc thông, tôi lắng nghe tiếng dòng suối thủ thỉ tâm tình. Tiếng thông reo vi vu như một điệu đàn bất tuyệt. Một lần bị mẹ mắng, tôi chạy vào rừng thông.

 

Ngồi dưới gốc cây nghe tiếng đàn du dương ấy, bao nhiêu nổi giận vừa trào dâng, bao nhiêu cái mệt mỏi đều như tan biến đâu hết. Tiếng đàn thông, tiếng tâm sự của dòng suối ru tôi vào giấc ngủ êm đềm. Khi tỉnh dậy, mặt trời sắp lặn, tôi luống cuống ba chân bốn cẳng chạy thẳng về nhà.

 

Những buổi sáng tôi thường đi học sớm, lên lối trong rừng thông, tôi lắng nghe tiếng chim thánh thót: "Ríu ran kẽ la- Là lời của chim". Tôi ngắt một bông hoa ở bên bờ suối. Chao, bông hoa mới đẹp chứ. Những giọt sương đọng ở cánh hoa long lanh như những hạt ngọc. Rừng thông xanh rì reo vi vu trong gió. Ôm lấy cây thông, áp tai mình vào, tôi như nghe thấy tiếng thổn thức của mầm xanh.

 

Đến giờ học, tôi chạy vụt đi, bông hoa còn vương lại trên cành thông, những hạt phấn vàng li ti bay bay... Có những buổi học về sớm, tôi lang thang trong rừng thông. Chọn lấy một cây cao nhất, tôi ôm lấy thân cây và đo xem mình có cao bằng nó không, tưởng mình phải bằng nửa cây thông, không ngờ chỉ bằng một phần tư.

 

Nằm gối đầu trên gốc thông, xoài người xuống thảm cỏ xanh rờn, tôi lấy truyện ra đọc. Tiếng thông reo vi vu, gió thổi mát rượi làm cho câu chuyện cổ tích tôi đang đọc như hiện ra trước mắt. Những buổi tối bọn con gái rủ nhau ra chơi rừng thông để hứng gió, bọn con trai chúng tôi vừa nhác thấy chúng nó ở đầu rừng đã xộc ra huơ tay múa chân, miệng thét inh ỏi làm cho bọn con gái sợ hãi chạy tán loạn.

 

Chủ nhật được nghỉ, chúng tôi vào rừng chơi đánh trận giả. Cây thông cùng reo vi vu như chào mừng tôi. Dòng suối cũng chảy róc rách như kể chiến công của tôi, còn tôi thì kiêu hãnh nhìn bốn phía. Mùa nước lũ, thông giận dữ lung lay cành lá làm cho nước sợ hãi sủi bọt. Khi mùa xuân đến, thông bỗng cười xòa, vi vu suốt ngày đêm.

 

Mùa xuân đã dệt cho thông một chiếc áo xanh rờn. Được thấy ánh mặt trời, được đón làn gió mát, được ngắm hoa đẹp, được nghe suối chảy và tiếng nói cười của chúng tôi, thông lại được suốt ngày vi vu ca hát cùng đàn chim xinh...

c- kết bài

Đấy! Rừng thông xanh của tôi là như thế đấy! Nó như một “người mẹ hiền” của tôi, lúc vui cũng như buồn, rừng thông xanh đều cùng tôi chia sẻ. Đã bao mua xuân qua, rừng thông xanh của tôi đều giữ được “tính tình" cũng như giữ được vẻ đẹp màu xanh. Nó mãi mãi vẫn là kí ức tươi đẹp nhất trong cuộc đời của tôi.

3 Trả lời

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Mùa hè năm ngoái quả thực là một mùa hè mang lại cho em nhiều ý nghĩa với chuyến hành trình về rừng Cúc Phương. Một cuộc gặp gỡ thú vị với một cánh rừng nguyên sinh ít ỏi còn lưu giữ được của Việt Nam.

b- Thân bài

Có lẽ ấn tượng đầu tiên chính là một cánh rừng xanh như một viên ngọc bích dưới nền trời xanh thẳm! Từ cổng vào tới khu nhà sàn nghỉ dưỡng khoảng hai mươi cây số. Thu xếp xong tư trang, chúng em được chia nhóm và được giao thời gian biểu cho các hoạt động khám phá ở đây. Mỗi nhóm nhỏ cùng nhau lựa chọn khu vực yêu thích và khởi hành chuyến hành trình. 

Đây là một cánh rừng khá đặc trưng của khí hậu nhiệt đới nước ta, cây dây leo mọc chằng chịt qua các thân cây gỗ lớn, chúng quấn lấy thân cây chủ mà vươn lên. Có những bụi dây leo không biết đã sống nhờ như vậy từ bao giờ, chỉ biết chúng đan vào nhau tới mức khó mà nhận ra đâu là tán lá cây chủ, đâu là của cây sống gửi! 

Cây gỗ ở đây đều là các cây lá rộng, tán lá lớn, chúng phân thành từng tầng khác nhau vì mỗi loài cây thích nghi với lượng ánh sáng khác nhau. Có những cây hướng sáng, chúng vươn lên thật cao, bỏ lại chút tia nắng yếu ớt lọt xuống phía dưới cho những loài ưa bóng râm hơn. Cứ như thế chúng cùng tồn tại. 

Dưới khu rừng khá nguyên sơ này, thỉnh thoảng cũng có thể bắt gặp vài chú sóc dạn người, vài chú cáo với ánh mắt đầy vẻ đề phòng. Những chú sóc nhỏ nhanh nhẹn tìm kiếm trên mặt đất những hạt quả, hai chân trước đưa lên rất khéo léo như hai cánh tay đỡ lấy những phần thức ăn đưa lên miệng ăn ngon lành.  

Những chú cáo trông có vẻ như đang tìm kiếm bạn bè để trút một nỗi niềm gì đó! Có những khu được chỉ dẫn là có rắn, gà rừng hay chim chóc... Chúng em cứ thả sức lang thang tìm kiếm và thưởng thức không khí trong lành, yên tĩnh tách biệt những nơi dân cư sinh sống.

c- kết bài

Cuối ngày ai cũng mỏi nhừ bắp chân vì vốn không quen đi bộ xa và leo dốc như thế nhưng ai cũng vui và không ngớt kể cho nhau nghe những điều thú vị trong một ngày khám phá. Một chuyến đi chưa đủ để cho chúng em cảm nhận hết sinh thái của những khu rừng Việt Nam nhưng có một điều chắc chắn rằng chúng em đã gắn bó với rừng hơn và cảm nhận được nhịp thở của rừng.

 

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

1. Mở bài

Giới thiệu về một cảnh đẹp núi rừng mà em biết, em đã được nhìn thấy hoặc nghe kể  

2. Thân bài

- Tả bao quát cảnh đẹp: không gian, thời gian, màu sắc, không khí của cảnh đẹp

+ ví dụ như cảnh núi đồi trùng điệp đang đắm chìm trong ánh hoàng hôn cuối ngày

- Tả chi tiết cảnh đẹp:

+ Cảnh núi, rừng như thế nào?: Có thể tả hình dáng núi, tả độ dày của rừng, màu sắc của cánh rừng

+ Cảnh núi rừng có những điểm gì đặc sắc?: có thể tả những con đường lên núi, những tảng đá chông chênh hoặc mây mù bao phủ,...

- Tả cuộc sống của con người trong cảnh núi rừng đó: cảnh người dân chăn thả dê trên núi, người dân vào rừng hái măng, đốn củi,...  

3. Kết bài

Cảm nghĩ của em về cảnh đẹp núi , rừng

0 k thích
bởi (32.0k điểm)

a- Mở bài

Trong kỉ niệm về thời thơ ấu hồn nhiên, thơ ngây của em luôn có những người bạn, những trò chơi, những tháng ngày vui đùa và đặc biệt là tất cả đã diễn ra dưới tán rừng thông xanh.

b- Thân bài

Rừng thông khi nhìn từ xa sẽ thấy một màu xanh thẫm nhưng khi đến gần ta lại thấy rừng thông có màu xanh thẫm lẫn màu nâu lại chấm phá chút màu xanh non, bởi màu xanh thẫm của tán cây, màu nâu của thân cây và màu xanh non của những loài cây dưới chân rừng. Em thích ngắm nhìn những rừng thông sau cơn mưa, khi ấy là lúc bầu trời trong xanh nhất, rừng thông xanh ngắt rộn vang tiếng chim chóc. Em nhớ những chiều mùa hè cùng mấy đứa bạn đi chơi trong rừng thông, ở trong rừng thông rất mát và rất thoáng đãng, không rậm rạp. Chúng em nhặt những quả thông rồi đem về nhà gắn thành những hình thù khác nhau để làm vật kỉ niệm. Ngồi dưới gốc cây thông chúng em kể chuyện rồi cùng hát cho nhau nghe, những câu hát vang lên hòa cùng tiếng gió rì rào trong rừng cây tạo thành thứ âm thanh êm ái, dễ chịu. Vào những ngày mùa đông lạnh và nhiều sương mù rừng thông như "mất tích" không để lại dấu vết, sương và mây mù đã bao phủ trắng xóa cả khu rừng, chỉ khi đến thật gần mới lại thấy những cây thông.

c- kết bài

Sau bao nhiêu năm, giờ đây em đã lớn, rừng thông vẫn còn đó nhưng những chuyến đi chơi vào rừng thông không còn, rừng thông đã trở thành nơi ghi dấu kỉ niệm tuổi thơ của em.

...